THƯ GỬI TỔNG THỐNG BILL CLINTON

 

 

Hanoi, 16 November 2000

The Honorable President Bill Clinton

Your Excellency,

 

On behalf of the Vietnamese who favor freedom and democracy, I would like to warmly welcome you, the first American President who has paid a visit to Vietnam. I believe that this even will be a brilliant landmark in the history which opens a new era of the Vietnam- American relationship, an era full of mutual and fruitful achievements.

 

In fact, our two countries relationship began since former centuries. Just after the Independence Day, The representative of the first American Government in France named T. Jefferson considered import rice from Vietnam. In 1832, seventh American President Andrew Jackson sent an official letter requesting trade relation with Vietnam Minh Mang royal court. In response, in 1873, our diplomat was sent by Tu Duc emperor to meet president Ulysses Grant to ask for help against French colonialists. In the day before the August Revolution, even Mr. Ho Chi Minh went together with American pilot Show to meet American General Shannon to discuss about an anti- Japan fascist joint force...

 

The fruitful era opened is not only followed by a long cultivation, but also by relying on a prior affection of you a man who annually celebrates himself birth day on the same day of our August Revolution anniversary, a man who led an anti - Vietnam - American war demonstration in London in 1969.

 

If there were also millions of Americans and Vietnamese doing the same with you at that time, this senseless war did not break out or very soon stop. Although, let us leave that dolorous and regrettable aspect for our following generations with their objective to discern and just judge. Now, in sight of you, there is an injured and poor country, which resulted in some degree from that war. Therefore, there could not be any merciful and charitable heart, which did not call itself for help to eliminate those miseries. Dioxin victims are asking for help, disarming mines project has developed, and I think that the rich and tolerant United States of America will be able and should give more help to my unfortunate compatriots.

 

Leaving the planned economy for the market one, my country has prospered well. Knowledge economy potentiality of my nation promises that my country will become a most necessary and meritorious associate of the United State of America in this South East Asia area. Hope that the Vietnam American Agreement, while officially operated, will take an important part in the realization of this expectation in the field of economy.

 

However, everyone who often pay much attention to country fortune like me also feel very uneasy about necessary conditions that assure an enduring and healthy social development. Those are freedom, democracy and human rights. The history of a country of more than 200 years that steadily moves from a level lower than many other European countries, becoming a superpower one with a highest position in the world, demonstrates that the USA has gotten many good experiences of the struggle for the sacred conditions mentioned above. Meanwhile, in our country, the democracy that corresponds to the new economy and model society is also very incomplete. Here, because of lacking freedom of speech, corruption is spreading over, right or wrong does not be just decided. Due to absence of real democratic election, great talents, which admired by the people, do not be selected. Brave men who even suggest moderately good political views are also mal treated, suppressed, haphazardly arrested or, at least, isolated. Their properties are confiscated, their private letters are stealthily open, and their phone is taped or cut off ... in illegality.

 

The renovation process is advancing and our people soon or late will surely settle all problems required for our country themselves. However, the concern and support of international friends are indispensable and useful. That?s why, like you, I “believe that the normalization and strengthening of American- Vietnamese contacts will promote freedom in Vietnam ”. Your idea of the agreement for freedom was announced when president Ho used a famous sentence of Thomas Jefferson in American Independence Declaration to preface Vietnam Independence Declaration: “ All Men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the Pursuit of Happiness ”.

 

Wishing you fulfill all of your purposes eminently in this historical mission. Wishing Mrs. Hillary Clinton becomes an honorable Senator and has good chance to test your good idea that “ changes politics into an art of making the impossibilities into the possibilities ” . Wishing our two countries and every other ones in the world enjoy prosperity, happiness, justice, democracy and liberty.

 

Respectfully

 

Nguyen Thanh Giang

A Vietnamese Citizen

 

Hà Nội 16 tháng 11 năm 2000

Kính gửi : Tổng thống Hoa Kỳ Bill Clinton

Thưa ngài

 

Nhân danh những người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ, tôi nhiệt liệt chào mừng ngài, vị Tổng thống Hoa Kỳ đầu tiên đã đến với Việt Nam. Hy vọng sự kiện này sẽ ghi một dấu son sáng chói trong lịch sử bởi từ đây một kỷ nguyên mới sẽ được mở ra- kỷ nguyên hoa thơm và trái ngọt trong mối bang giao giữa Việt Nam và Hoa Kỳ.

 

Sự thực là, mối bang giao giữa hai nước chúng ta đã từng được gieo cấy từ mấy thế kỷ trước. Ngay sau khi lập quốc, đại diện chính phủ đầu tiên của Hoa Kỳ tại Pháp T. Jefferson đã đặt vấn đề mua gạo của Việt Nam. Năm 1832, tổng thống Hoa Kỳ thứ bẩy Andrew Jackson đã gửi quốc thư mở quan hệ buôn bán với triều Minh Mạng. Ðáp lại, năm 1873, nhà ngoại giao Bùi Viện, vâng mệnh vua Tự Ðức đã sang gặp tổng thống Ulyses Grant cầu viện kháng Pháp. Vào những ngày trước cách mạng Tháng Tám, chính lãnh tụ Hồ Chí Minh cũng đã từng cùng một phi công Mỹ tên là Show tìm đường đến gặp tướng Mỹ Shannon để bàn việc hợp tác chống Nhật.. .

 

Kỷ nguyên hoa trái được mở ra không chỉ vì mùa gieo cấy đã đủ dài mà hẳn là còn nhờ ở mối thiện cảm đặc biệt của chính Tổng thống, người vẫn từng mừng sinh nhật của mình vào đúng kỷ niệm cách mạng Tháng Tám của chúng tôi, người đã từng dẫn đầu cuộc biểu tình phản đối cụộc chiến tranh Việt Nam ở London năm 1969.

 

Giá mà những năm ấy có thêm hàng triệu người Mỹ và Việt nam, đều làm như Tổng thống thì chắc là cuộc chiến tranh vô nghĩa đó đã không xẩy ra hoặc đã được kết thúc sớm hơn nhiều. Dẫu sao hãy tạm gác lại một bên cái quá khứ đau thương đáng ân hận đó để các thế hệ sau phán xét khách quan, sáng suốt và công bằng. Trước Tổng thống hôm nay là một đất nước còn thương tích, khổ nghèo mà nguyên nhân có một phần là do cuộc chiến vừa qua. Bởi vậy, không trái tim nhân ái nào không tự kêu gọi hành động góp sức giải toả nỗi đau thương cay đắng này. Những nạn nhân chất độc mầu da cam đang đòi được cứu giúp, chương trình rà phá bom mìn đang được xúc tiến, nhưng tôi nghĩ Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ giầu có và bao dung còn có thể và nên làm hơn nhiều nữa cho tất cả đồng bào bất hạnh của tôi.

 

Từ bỏ nền kinh tế kế hoạch hóa duy ý chí chuyển sang kinh tế thị trường, đất nước tôi đã bắt đầu khởi sắc. Tương lai của tiềm năng kinh tế tri thức của dân tộc tôi còn cho phép hứa hẹn trở thành người bạn cần thiết và xứng đáng nhất của Hoa Kỳ trong khu vực Ðông Nam Á này. Hy vọng Hiệp định thương mại Việt Nam – Hoa Kỳ được chính thức thực thi sẽ góp phần lớn lao để hiện thực hóa kỳ vọng đó về phương diện kinh tế.

 

Tuy nhiên, những người hay quan tâm đến việc nước chúng tôi vẫn còn băn khoăn nhiều về các điều kiện cần thiết bảo đảm cho xã hội phát triển lành mạnh và bền vững. Ðó là tự do, dân chủ và nhân quyền. Lịch sử hơn 200 năm, từ một quốc gia phát triển muộn hơn nhiều nước Châu Âu tiến lên vững vàng thành siêu cường đứng đầu thế giới chứng tỏ Hoa Kỳ có nhiều kinh nghiệm tốt trong việc phấn đấu nhằm đảm bảo những điều kiện trên. Trong khi đó, nền dân chủ tưong thích với nền kinh tế mới, với xã hội hiện đại ở nước tôi còn quá sơ khai. Ở đây, vì chưa có tự do ngôn luận thực sự nên tham nhũng vẫn tràn lan, sai đúng không được phân tường.. . Vì chưa có tự do bầu cử thực sự nên không chọn được nhân tài mà nhân dân thực sự trông mong. Người dũng cảm phát biểu chính kiến dù ôn hòa và đúng đắn vẫn bị trù dập đàn áp, bắt bớ một cách tuỳ tiện, hay ít ra cũng bị cô lập hóa, bị tịch thu tài sản, bóc trộm thư tín, nghe lén và cắt đIện thoại ... một cách phi pháp.

 

Sự nghiệp đổi mới đang tiến triển và nhân dân tôi nhất định sớm muộn rồi sẽ giải quyết được tất cả những gì cần thiết cho đất nước mình. Tuy nhiên, mối quan tâm và sự hỗ trợ của bạn bè là rất cần thiết và có ích. Cho nên, cũng như Tổng thống, tôi “ tin rằng việc bình thường hóa và tăng cường các cuộc tiếp xúc giữa người Mỹ và người Việt Nam sẽ thúc đẩy sự nghiệp tự do ở Việt nam ” Tinh thần giao kết vì tự do ấy của Tổng thống từng đã được thể hiện ngay từ khi Chủ tịch Hỗ Chí Minh sử dụng câu nói nổi tiếng của Thomas Jefferson trong Tuyên ngôn Ðộc lập Hoa Kỳ để mở đầu bản Tuyên ngôn độc lập của Việt nam: “ Tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc ”

 

Chúc Tổng thống hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của chuyến công du lịch sử này. Chúc mừng bà Hillary Clinton đã được bầu Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ và sẽ thể nghiệm thành công chủ trương “ biến chính trị thành nghệ thuật những cái không thể thành cái có thể ” của mình. Chúc phồn vinh, hạnh phúc, công bằng, dân chủ, tự do cho chúng ta và tất cả các quốc gia trên thế giới.

 

Trân trọng

Nguyễn Thanh Giang

Công dân Việt Nam