Thư cấp báo ngày 28-10-2004

 

Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập tự do hạnh phúc

 

     Kính gửi  :  Ban Bảo vệ Chính trị Nội bộ Trung ương Đảng

                        Ban Nội chính Trung ương Đảng 

                        Ûy ban An ninh Quốc phòng của Quốc hội

                        Bộ Quốc phòng

                        Bộ Công an

                        Sở Công an Thành phố Hà Nội  

 

Một số kẻ lộng hành, tha hoá, biến chất ở Tổng cục 2 đã gây nên vụ án T4 siêu nghiêm trọng. Đại tướng Võ Nguyên Giáp, thượng tướng Nguyễn Nam Khánh và nhiều tướng lĩnh, lão thành cách mạng đã viết thư, phát biểu ý kiến với Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội yêu cầu phải xét xử công khai vụ án này trước toàn Đảng, toàn dân.

 

Với tinh thần trách nhiệm công dân tích cực và nghiêm túc, ngày 19 tháng 8 năm 2004 tôi đã gửi các vị lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội bản viết trình bày những nhận thức cá nhân đối với vụ án siêu nghiêm trọng này và kiến nghị một số việc cần thiết, trọng đó việc đầu tiên là: “Mở phiên toà đại hình xét xử công khai và nghiêm minh tất cả các đối tượng liên quan đến vụ án chính trị siêu nghiêm trọng này, đứng đầu là các ông Lê Đức Anh, Đặng Vũ Chính, Nguyễn Chí Vịnh … ”.

 

Từ bấy đến nay, liên tục tôi bị thoá mạ tục tĩu qua điện thoại và hăm doạ qua thư tín. Tôi xin trích 02 trong những bức thư đó :

 

Bức thư không đề ngày, không ký tên, không có địa chỉ, xưng là của một thương binh 1/4 viết : “ …Tôi xin đại diện cho một số thương binh, cựu chiến binh ở nơi tôi cư trú cảnh báo cho biết là ông đã đi quá xa và khuyên ông hãy sớm tỉnh ngộ khi còn chưa quá muộn. Đừng để chúng tôi lại phải ra tay trừng trị …”.

 

Bức thư đề ngày 20 tháng 10 năm 2004, xưng “ Chúng tôi là anh em cựu chiến binh, thương binh đang sinh sống, làm ăn ở tỉnh Hoà Bình … ” viết “ … Chúng tôi tuy tuổi đã cao, một số người không còn lành lặn, sức khoẻ có hạn nhưng sau khi đọc bài viết của ông, chúng tôi sục sôi căm phẫn, hẹn nhau dứt khoát vào ngày gần đây chúng tôi sẽ tập trung nhiều người kéo đến nhà ông …”.

 

Bức thư có 7 chữ ký. Nói là gồm những ngưòi tuổi cao, không còn lành lặn, sinh sống, làm ăn ở tỉnh Hoà Bình nhưng chữ ký đều ra dáng cán bộ trung, cao cấp.

 

Tất cả những bức thư đó đều được gửi qua bưu diện cho tôi, vợ, con tôi và những người thân của tôi thường bị ghép là       “ lực lượng dân chủ ”.

 

Chiều nhập nhoạng ngày 27 tháng 10 năm 2004, trên đường đến trường đón cháu nội, đến quãng giữa đường Láng Hạ- Thanh Xuân, một người trung niên cố tình lao vào xe tôi rồi chửi bới, gây gổ. Tôi cảnh giác và đành nín nhịn. Nhìn vào mặt anh ta, thấy không có vẻ đầu gấu lắm mà có nét là cán bộ. 

 

Qua những hiện tượng trên, dễ dàng đoán nhận rằng tất cả đều không phải là các thương binh, cựu chiến binh có thật. Bởi vì, nếu họ là những người có thật thì họ đã công khai tố cáo tôi trước công luận hoặc với các cơ quan an ninh, đòi nhà nước xử lý tôi ( chứ làm gì họ phải nặc danh ). Làm như vậy, không những họ không phải e ngại gì mà biết chắc rằng họ còn được hỗ trợ, được tưởng thưởng.

 

Đáng lưu ý là, cùng thời gian này, những thoá mạ, hăm doạ dưới các hình thức khác, ở mức độ khác cũng xẩy ra với thượng tướng Nguyễn Nam Khánh và những người liên quan. 

 

Có lẽ không cần vạch mặt chỉ tên, ai cũng có thể xác định thống nhất họ là những ai.

 

Họ vốn đã võ biền, dốt nát, trong cơn dãy chết họ càng dễ trở nên mất trí và cuồng bạo. Bởi vậy tôi không thể không khẩn thiết cấp báo cùng quý vị.

 

Tôi không hề run sợ trước họ. Cũng không thích thú trước việc trừng trị họ. Nhốt họ thêm bẩn nhà tù. Bắn họ sẽ tốn đạn.

 

Tôi chỉ e hành động ngu xuẩn, cuồng bạo của họ nếu để xẩy ra sẽ bôi thêm tiếng xấu cho Đảng, cho Nhà nước và những hậu quả tai hại khôn lường sẽ quàng vào cổ nhân dân tôi, đồng bào tôi, những người tôi thật sự quý trọng, thương yêu và vì họ mà tôi tranh đấu, không nề hiểm nguy.      

 

Hà Nội ngày 28 tháng 10 năm 2004

Nguyễn Thanh Giang

    Số nhà 6- Khu tập thể Địa vật lý Máy bay

     Trung Văn – Từ Liêm _ Hà Nội

      Điện thoại : 5 534370