Đọc những vần thơ địa chất của Thanh GiangVũ cao quậnKhát vọng lòng đất - lòng người
Lẩn thẩn ngồi chắp mấy vần thơ. Từ mạch chảy dòng " Sông Xanh " ngắt. Tràn " Trên một hành trình địa chất " * " Những dặm đường " Tây Bắc, Tây Nguyên. Dấu đáy ba lô nỗi nhớ khôn quên. " Nhớ về Em, nhớ về thành phố " Hoà âm thanh mười hai viên đá cổ ( 1 ) Cứ ngân nga, rền rĩ mãi không ngừng ! Để " Nói với Em về viên đá thường " Vật vã mãi dưới tầng sâu nguyên thuỷ. Như " Nhà điền kinh " ngày đi, đêm nghỉ " Hoa - Anh - Tìm " một bông tặng cho em. " Đôi chân nòi " anh mơ thấy đêm đêm Cứ đạp mãi trong bào thai bé bỏng. " Đêm châu thổ "gió ào ào gợi sóng Để nhấp nhô uốn lượn " Lúa nông trường ". Chợt đến, chợt đi ... để " Nhớ " với thương. " Tâm tư chiều " nghĩ về " Đêm xa cách ". Lòng đau đớn quặn mình như " Động đất ". Nhớ về em và thương mấy về con. Thương lá già ấp ủ nhánh chồi non. Chờ anh về " Cây bầu lên giàn " nhé! Và lức đó ... anh vừa ngâm, vừa kể: Một " Bài thơ về chú ngựa thồ ". Vượt qua đèo, những dãy đá lô xô. Hoa đào nở, một vầng hồng rực rỡ Ôi ! " Tín hiệu "... báo xuân về rồi đó! Hạ cái ba lô, ngừng tay búa gõ. " Tết trong thung lũng ", ta lại với ... ta Phiến đá nhẵn quây lại thành nhà Măng chấm muối vừng vượt qua nỗi nhớ ! Hổn hển quặn đau, ta nghe đất thở Nham thạch trào sôi, khoảnh khắc " Màu xưa ". Đỉnh chon von tám hướng gió đùa Lại sừng sững " Tháp khoan trên đỉnh núi " Lẫn lộn xốn xang, mừng mừng, tủi tủi " Nghe chim " đàn vỗ cánh bay ngang Phơ - lốt - siu ( 2 ) ơi! Ta ngợp với không gian Đành dùng chữ " Vô Đề " cho thơ, ta viết ... Hỡi thần Pê- Lê ( 3 )! dù Nàng gào thét Sợi dung nham cứ quất mãi lên trời Đất cứ chuyển rung, biển cứ trào sôi. Không át được Ta nghẹn ngào tiếng khóc. Không át được ta... một lời nguyện ước: Tự do ơi !
Hải Phòng 30- 4- 1999
----------------------------- 1- Mười hai viên đàn đá. 2- Floss silk: một cây ở Caliornia có hoa như cây gạo ở Việt Nam 3- Pélé: Nữ thần lửa ở đảo Hawai ( theo T.G ) * Chữ trong ngoặc là tên các bài thơ của Thanh Giang
|