THƯ CỦA ÔNG HOÀNG HỮU NHÂN

 

Thư đề ngày 21 tháng 4 năm 1999

 

Kính gửi  : Bộ Chính Trị

 

Tôi đang viết một số vấn đề chung để cung cấp cho các đồng chí lãnh đạo tham khảo, trong đó có vấn đề “Cần có thái độ đúng đối với lực lượng đương hăng hái hoạt động mong góp ý kiến với Đảng, Nhà nước tiếp tục đổi mới và khắc phục tệ tham nhũng” thì tôi phải tạm dừng lại khi được tin nhà địa vật lý Nguyễn Thanh Giang, thuộc diện nói trên, bị bắt giữ.

Ngày 4 tháng 3, công an Hà Nội đã bắt Thanh Giang trong khi anh đương đi trên đường, đưa về khám nhà có thu giữ một số tài liệu.

Sau đó vài ngày, đồng chí Phạm Chuyên – Giám đốc Công an Hà nội - đã 3 lần gặp ông bố của Thanh Giang, vốn là một người Mỹ gốc Việt, đã 87 tuổi (mới về nước cuối 1998 để xem tình hình, nếu thuận lợi thì sẽ thu xếp về ở hẳn quê hương), hứa sẽ sớm trả tự do cho T.G và sau đó còn hướng dẫn cho ông bố và vợ của T.G (nguyên là Chánh văn phòng Hội liên hiệp Phụ nữ T.Ư, hiện nay là chuyên gia của chương trình phát triển LHQ – UNDP -  xoá đói giảm nghèo tại Hà Giang) làm giấy xin bảo lãnh cho T.G trở về nhà.

Tiếp đó, viện trưởng Viện Kiểm sát Hà nội cũng gặp bố của T.G và cũng hứa sẽ trả lại tự do cho T.G.

Qua các cuộc gặp nói trên nên ông bố và gia đình yên tâm, tin vào sự công minh và nhân đạo của Nhà nước ta. Do đó, khi Sứ quán Mỹ phái Bí thư thứ hai tới gặp để hỏi xem có cần giúp đỡ gì không thì ông bố T.G đã kiên quyết từ chối. Còn chị vợ cũng yên trí, tiếp tục lên Hà Giang công tác. Họ tin là chồng, con không làm gì phạm pháp.

Ngày 9 tháng 3, đồng chí Phạm Chuyên – Giám đốc Công an Hà Nội – cũng có đến thăm tôi, thông báo cụ thể cho tôi biết việc bắt giữ đó. Có cho biết cụ thể là bắt giữ trong khi đi tới bưu điện bỏ thư, khám trong người có một số tài liệu, đưa về nhà thu thêm một số tài liệu khác coi là phạm pháp,  mà chủ yếu là mấy chục bản sao của một bức thư “Góp ý xây dựng Đảng” của một tác giả nào đấy, với nội dung kể khuyết điểm của hơn 10 đồng chí lãnh đạo chủ chốt của Đảng với đề nghị xử trí, khai trừ hoặc miễn chức. Đồng chí Phạm Chuyên kết luận là tuy tài liệu đó là phạm pháp, có thể truy tố được nhưng chỉ giữ để hỏi cho rõ rồi ít hôm sẽ thả.Tôi  tin là đồng chí ấy nói thật và có thái độ đúng nên tôi cũng yên trí là sẽ tha thôi, chứ không có chuyện gì lớn đồng thời cũng thông báo ngay cho gia đình biết để trấn an thêm. Trong thời gian này, nhiều đài nước ngoài đã hưởng ứng nhanh, đã đưa nhiều tin và bình luận; Bộ Ngoại giao Mỹ và một số tổ chức quốc tế lên tiếng can thiệp.

Nhưng rồi tôi không ngờ đến nay vẫn chưa thấy tha và qua tin nhận được thì hình như chính quyền ta lại quyết định đưa ra khởi tố và xét xử T.G theo điều 205A Bộ luật hình sự. Tôi chưa biết tin đó có đúng không? Đã xin chỉ thị của BCT chưa?

Biết rõ được quá trình bắt giữ và tài liệu thu được chỉ có như vậy, lại hiểu rõ T.G và vợ con anh ta nên tôi biên thư này để cung cấp thêm thông tin để giúp BCT có chỉ thị xử trí đúng.

Tôi biết T.G từ khoảng 20 năm nay, khi đó T.G còn ở Tổng Cục Địa chất. Đảng bộ ở đó đã xét kỹ T.G và quyết định kết nạp Đảng, có đến trao đổi ý kiến với Ban Công nghiệp T.Ư, khi đó tôi phụ trách cũng hoàn toàn nhất trí. Nhưng sau đó thì bên an ninh vẫn tiếp tục can thiệp với lý do là có bố đẻ di cư sang Mỹ mà chưa rõ tốt xấu.

Những năm gần đây, T.G có viết một số bài đóng góp ý kiến với lãnh đạo Đảng, Nhà nước với ý thức xây dựng của một người trí thức yêu nước. Năm 1998, T.G được công nhận là Viện sỹ Viện Hàn lâm Khoa học Nữu –Uớc, đã đi dự hội nghị khoa học tại Mỹ, có quan hệ quen biết với một số quan chức Sứ quán Mỹ tại Hà Nội, kể cả với Đại sứ Peterson. Vợ T.G là con nhà thơ Thôi Hữu, là người cùng quê, cùng đi hoạt động ở Hà Nội, rồi cùng ở tù với tôi ở nhà giam Hoả Lò trong những năm đầu của thập kỷ 40. Tôi khẳng định T.G là người tốt, thẳng thắn, rất nhiệt tình, sôi nổi, muốn đóng góp ý kiến với Đảng và Nhà nước. Nhưng cũng như mọi người khác, không tránh được khuyết điểm nhất định như đôi lúc sốt ruột, nông nổi, nhưng đó là mặt phụ.

Một số tài liệu khám xét được mà đồng chí Phạm Chuyên đã cho tôi xem rõ nội dung       (tuy theo tôi không nên tán phát rộng, mà chỉ nên gửi tới các cơ quan có trách nhiệm) xét thực chất không có tính chất phạm pháp. Nhiều lắm chỉ cần trao đổi, phê bình và khuyên bảo để rút kinh nghiệm mà thôi.

Đó là lý do chính mà ta nên thả T.G, tuy có khuyết điểm nhưng vốn là nhà khoa học tốt.

Còn nếu Hà Nội cứ đem ra xử thì theo tôi sẽ không có tác dụng tích cực gì mà hại thì đã có thể đoán trước là:

a./ Ra toà, theo điều luật 205A với nội dung khá chung chung, trừu tượng thì quan toà cũng có thể phân tích là T.G lưu giữ và tán phát tài liệu đó là phạm pháp để lên án; nhưng bị cáo và các luật sư cũng có cơ sở để phân tích là không phạm pháp. Có thể sẽ diễn lại cảnh giống như phiên toà xử 3 nhà trí thức Hồng Hà, Nguyễn Kiến Giang, Hà Sỹ Phu năm 1996 với tội lưu giữ và truyền nhau xem thư của đồng chí Võ Văn Kiệt gửi các UVBCT; mà sau đó, các bị cáo, nhiều lão thành cách mạng và luật sư đã biên thư lên các cơ quan lãnh đạo Đảng, Nhà nước và Toà án tối cao kháng án hoặc đề nghị xử lại bản án phi pháp đó.

Dư luận trong nước, ngoài nước đang theo dõi sẽ không đồng tình việc xử án đó. Đảng và Nhà nước ta sẽ mang tiếng là tiếp tục thi hành chính sách đàn áp trí thức có ý kiến khác, như thư của nhà văn Hoàng Tiến đã gửi cho lãnh đạo của Nhà nước.

b./ Đối với bố của T.G, một người Mỹ gốc Việt (hiện còn 3 con trai đang cư trú tại Mỹ) đang có lòng tin tưởng vào sự công minh và đại diện của Nhà nước sẽ bị vỡ mộng và cảm thấy mình bị Nhà nước này lừa bịp, đã hứa rồi lại nuốt lời như chơi, thì lòng tin của ông đối với chế độ này sẽ bị suy sụp.

c./ Đài nước ngoài đã bình luận là Mỹ sẽ đòi thả T.G vô điều kiện trong khi bàn về Hiệp định Thương mại Việt-Mỹ mà ta đang muốn tranh thủ ký được trong năm 1999, trước khi bầu Tổng thống mới năm 2000.

Đó là những điều hại thấy trước. Còn nếu thả T.G thì không những tránh được các hậu quả xấu nói trên mà còn có lợi lớn là chúng ta có thể biến việc bắt bớ này thành một việc có ích là sẽ “xử lý mềm, nhân nhượng với Mỹ”, thả T.G để đổi lấy Tối huệ quốc, sớm ký được Hiệp định Thương mại Việt-Mỹ. Ta có thể cao tay hơn nữa là tới đây có thể dùng T.G (dù tôi không đánh giá quá cao thân phận của T.G) nếu như có nhu cầu công tác gì đấy để cải thiện hơn nữa quan hệ Việt-Mỹ.

Mong các đồng chí cân nhắc kỹ lợi, hại để có ý kiến giải quyết kịp thời việc này.

                                                                                   Chào kính trọng 

                                                                                  Hoàng Hữu Nhân

*

Thư đề ngày 12 tháng 5 năm 1999

 

 Thanh Giang thân mến!

 

Anh được về nhà từ hôm kia mà sáng nay Hồng Hà và Hoàng Minh Chính mới báo cho tôi biết, tôi có nói đùa với Chính là Giang được thả từ hôm kia mà nay tôi mới như thấy mình được tha.

   

Cuộc giải cứu đóng góp ý kiến với lãnh đạo (cuộc đấu tranh nội bộ) cũng như bảo vệ chân lý, thanh minh cho anh, vẫn còn tiếp tục, nên muốn đến gặp anh để trực tiếp nghe đồng thời chất vấn nhiều thứ nhưng cân nhắc không có lợi nên đến 14h30 hôm nay tôi sẽ gặp cháu Vũ.

     

Tôi gửi anh xem thêm thư tôi viết cho Phạm Chuyên hôm 17/3 xem phán đoán của tôi có đúng với việc đã diễn ra không. Cũng muốn để anh rõ là thái độ của tôi là cứng rắn, vững vàng trong chủ trương nhưng thái độ đối với cấp cao cũng như cán bộ các ngành bao giờ tôi cũng giữ thái độ là tranh đấu với lòng thành tâm của mình.chứ không thách thức hoặc phê phán đả kích.

      

Ngày 3/5 họp chi bộ, tôi có mượn bản thông báo về tình hình chung về nhiều vấn đề của Ban Tuyên huấn Thành ủy. Trong đó có mục bắt Thanh Giang với nội dung án rất nặng, đại thể:

 

-       Gần đây cùng với một số cơ hội chính trị hoạt động chống đối Nhà nước, phủ định đường lối, phủ định sự lãnh đạo của Đảng, vai trò quản lý của Nhà nước, vu khống bôi nhọ các đ/c lãnh đạo gây nên mất ổn định chính trị.

-       Qua tài liệu thể hiện sự câu kết chặt chẽ của TG với các lực lượng phản động ở nước ngoài nhằm gây âm mưu gây rối loạn xã hội . Tôi đã vội chép nguyên văn nội dung thông báo trên gửi cho Phạm Chuyên cùng với bản kiến nghị với Thường vụ BCT (tôi có gửi cho gia đình anh một bản) đồng thời có thêm thư viết tay đại ý:     “Hỏi quan điểm của các anh có giống với hệ thống Tư tưởng Tuyên huấn rởm, ăn hại này không?) .

-       Họ không có nhiệm vụ và điều kiện điều tra như CA. nên còn tha thứ được, còn nhiệm vụ của CA là phải giúp lãnh đạo đánh giá TG căn bản là người tốt hoạt động có động cơ xây dựng mặc dù có thiếu sót này khác trong viết lách quan hệ hay là một kẻ xấu có động cơ chống đối .

 

Về luật pháp cũng có tinh thần cùng 1 sự việc, nhưng với người có động cơ tốt đối xử với thái độ thông cảm và ngược lại. Vậy tôi đã trao đổi với anh là không để sót kẻ địch nào, đồng thời không được ai bị xử oan dưới chế độ ta.

 

Ngày 9/5 thì Phạm Chuyên gọi dây nói cho tôi nói đã nhận được thư vì đương họp quốc hội nên chưa đánh giá ngay được, nhưng sẽ thu xếp gặp sớm, qua điện thoại không nói hết được, vậy thông báo để anh biết thêm như trao đổi với các cháu và luật sư Trần Lâm, cũng như trao đổi với anh Hồng Hà. Tôi vẫn nói là: “Nghe tin đưa ra xử ,nên một mặt viết thêm thư cho Thường vụ BCT nhưng mặt khác tôi vẫn đoán khả năng đưa ra xử là ít vì các anh ấy phải cân nhắc kỹ lợi hại qua rút kinh nghiệm về kết quả xử Hông Hà …năm 1996 .

 

Chốc nữa gặp cháu Vũ, có gì dặn qua cháu, ở đây tôi chỉ xin góp ý như sau: “Ý kiến thì cứng rắn trước sau như một nhưng vẫn mềm dẻo với nội dung ý kiến nhằm thuyết phục chứ không đả kích ,không găng, mục đích làm cho mọi người đối diện với mình nhận ra lẽ phải và cái tâm thật của mình .

      

Chắc bạn bè đến thăm nhiều cũng nên lựa người mà trao đổi (vì về họ nói lại, nhiều khi còn tô vẽ thêm (như “Dũng sĩ” Dũng Tiến chẳng hạn), không đả kích nói xấu tổ chức hoặc cá nhân cán bộ nào cả, kể cả những người hỏi cung anh nữa.

 

 Tôi đoán thái độ tuyệt thực 2 lần, còn viết sẵn cả di chúc đã khiến họ lo “sự hại lớn” có thể xảy ra nên phải để “tại ngoại” . Hãy tạm hoan nghênh họ và tiếp tục xem xét thêm.

      

Thôi lo lấy lại sức khỏe, ổn định lại thần kinh để giữ được minh mẫn, để tiếp tục giúp Đảng, Nhà nước đổi mới, theo dõi Đại hội 9 sắp tới mà tôi đang chuẩn bị 1 bài dài để đóng góp. Nếu có dịp sẽ trao đổi.

 

                                                                          TB: Chuyển lời thăm hỏi tới cụ thân sinh

                                                                                                      Thân

                                                                                            Hoàng Hữu Nhân

 

Trao đổi thêm:

  

Bắt giữ anh ngày 4/3/1999 thì ngày 9/3 Phạm Chuyên đã đến gặp tôi thông báo về việc bắt giữ đó với những tài liệu gì, có nói là đã đọc nhiều tài liệu của anh, cụ thể là bài “Nhân quyền , Khát vọng ngàn đời” anh công kích cả Bác Hồ. Không hiểu trong thời gian vừa qua cũng như 2 lần vào tháng 3/1997 mấy cơ quan chất vấn anh về tài liệu đó như thế nào. Tôi có đọc tài liệu đó 2 lần mà hình như chưa có dịp nào nhớ lại để trao đổi với anh. Tôi cũng ngờ ngợ là trong tài liệu đó anh nhấn rất mạnh về Nhân quyền Tự do, nguyện vọng tha thiết của Nhân loại, mọi người, đó là mặt chính của tài liệu, nhưng tôi thấy không nên căn cứ vào nghĩa đen của mấy khẩu quyết chiến, quyết tử mà Hồ Chủ Tịch, 1 số người khác và Phiđen Catero  đúng nghĩa bóng của nó để động viên tinh thần đấu tranh sống chết với đế quốc để bảo vệ độc lập, hoặc không nên so sánh với nhiều nước khác cũng giành được độc lập nhưng không phải hy sinh quá nhiều như dân tộc ta. Nước mình có hoàn cảnh khách quan khác nhau. Hoàn cảnh dân tộc ta thì khách quan đã giao cho nhiệm vụ phải đấu tranh để mở đầu cho sự sụp đổ dầ cả hệ thống chế độ thực dân cũ lẫn mới. Dân tộc ta đã tự hào, mà trước hết là vì nền độc lập thực sự của bản thân mình nên vui lòng làm nhiệm vụ chung đó .

 

                                                                                                                 Nhân

*

Thư đề ngày 14 tháng 5 năm 1999

 

Anh Giang thân mến!

 

 CA để anh tại ngoại, coi như để tiếp tục điều tra, chứ chưa dứt khoát. Không biết anh phán đoán và sẽ tiếp tục như thế nào. Tôi thì nghĩ tới cả 2 trường hợp.

-       Có thể là 2, phần anh tuyệt thực căng nên nên họ phải để như vậy để tiếp tục điều tra thêm, cân nhắc chắc chuẩn bị thêm để rồi sẽ truy tố đưa anh ra xử.

-       Nhưng cũng có thể là CA đã trả lại tự do thật sự nhưng để tránh việc anh phản công là việc bắt, giữ người không có lý do chính đáng, tránh không để anh tự do nói gì có hại cho ngành CA nên tạm dùng thái độ như vậy đối với anh trong một thời gian để rồi ổn định dần.

 

Anh Phạm Chuyên hẹn gặp tôi khoảng 2 hôm trước ngày tha anh, nhưng đến hôm nay chưa thấy báo lại. Lúc này tôi đương trù tính nội dung để chuẩn bị đối đáp với Phạm Chuyên hoặc nếu cần lại sẽ viết thư cho các đ/c lãnh đạo đại thể là: “Trước nay đã theo dõi Thanh Giang từ lâu qua các bài viết và các mối quan hệ mới bắt giữ và khám xét như vậy. Vậy thì nhân dịp này, qua thời gian dài hỏi cung mọi vấn đề đã được cọ sát, ván bài đã lật ngửa thứ cần thiết cần phải có kết luận để đánh giá TG một cách dứt khoát; nếu thật là kẻ chống đối thì tất nhiên đưa ra xử, nếu không thì phải có kết luận để có kết luận thật đúng, thái độ “Ta đối với ta”. Thanh Giang là nhà trí thức tốt hăng hái hoạt động viết lách để đóng góp ý kiến nhưng có thiếu sót, khuyết điểm…cần rút kinh nghiệm để từ nay hoạt động đúng đắn hơn, kết quả hơn. Có như vậy thì không những Thanh Giang mà cả gia đình mới thật yên tâm không bị trù úm như bấy lâu nay. Và chúng tôi, bạn bè của Thanh Giang cũng mới có cơ sở rõ ràng trong mối quan hệ và thẳng thắn giúp đỡ lẫn nhau. Đại thể tôi muốn nói với Nhà nước, Đảng như vậy đấy. Tôi muốn có kết luận rõ ràng, chính thức, để anh trở lại sinh hoạt, hoạt động bình thường, đóng góp cho xã hội có kết qủa hơn.

    

Anh nghĩ như thế nào, thử góp ý với tôi nhé, tôi nghe nói người của sứ quán Mỹ đã đến nhà gặp anh, không rõ đối đáp ra sao. Theo tôi, anh vẫn đường hoàng tiếp các đài báo hoặc sứ quán đến gặp trực tiếp hoặc qua các phương tiện khác, nhưng chú ý rút kinh nghiệm của Trần Độ là liệu nói và phân tích sự thật (chứ không tránh né hoặc nói dối) mà không bao giờ đả kích chế độ, Đảng hoặc một tổ chức cá nhân nào. Không gây hoặc có cảm nghĩ là mình cố ý nói xấu, bôi nhọ ai.

       

Vì chưa tiện gặp nên nghĩ thì trao đổi để anh biết.

 Đã trở lại trọng lượng và sức khỏe mọi mặt như cũ chưa ?

 

                                                                                             Thân

                                                                                Hoàng Hữu Nhân

 

Nói thêm:

Chắc anh và gia đình cũng nghĩ tới viết thư cho các đ/c lãnh đạo để tỏ thái đọ đối với việc trả lại tự do.

 

1-    Nếu gia đình viết cho mấy đ/c lãnh đạo mà Tuyết Mai định viết để cám ơn thì nên nói: Không những vui vì người thân được trả lại tư do mà còn vì lợi ích chung vì chủ trương tha đúng, không xử oan còn giữ được uy tín của chế độ, của nhà nước.

     2-  Anh cũng nên viết cho một số lãnh đạo chính trong đó có Bộ trưởng CA là nhân dịp này nên kết luận rõ về anh (vì đã qua làm việc trực tiếp với cơ quan CA 2 tháng) để anh và gia đình yên tâm không phải lo sợ (anh, chị và cháu Vũ bị trù). Riêng về anh thì đã có điều kiện, có thái độ tin cậy để tiếp tục nghiên cứu đóng góp ý kiến thẳng thắn với Đảng, Nhà nước.

     

Đã làm việc thì không tránh có khuyết điểm, nên vui lòng nhận ý kiến của bất cứ ai, cơ quan nào nói về những thiếu sót, sai lầm để rút kinh ngiệm.

       

Đó cũng là ý mà tôi đương cân nhắc để viết cho các đ/c lãnh đạo. Tôi mong dịp không hay xẩy ra hơn 2 tháng qua lại chuyển thành có lợi cho anh và cả lợi ích chung, nghĩa là anh sẽ được đánh giá đúng, không bị nghi ngờ theo dõi để bắt như những năm qua và anh còn rút được kinh nghiệm để tiếp tục đóng góp ý kiến cho Đảng, nhà nước có kết quả thiết thực hơn .

       

Nghĩ gì nói vậy, tôi nghệch ngoạc thêm một số ý kiến như vậy.

Tôi viết cho các đ/c lãnh đạo, anh thấy có cần thiết không và nếu viết thì anh góp thêm ý kiến với tôi nhé, vì có những khía cạnh mà tôi chưa nghĩ ra.

 

                                                                                                               Thân

                                                                                                              Nhân

*

Thư đề ngày 12 tháng 6 năm 1999

 

Anh Thanh Giang thân mến!

  

Anh định viết cho các đ/c lãnh đạo để muốn họ hiểu đúng về mình chưa?

     

Thư của tôi kèm theo đây gửi các đ/c lãnh đạo là nhằm mục đích ấy đấy.

Còn tài liệu thông báo của Tuyên huấn Hà Nội là hoàn toàn không phản ảnh sự thật, mà đây là một sự suy diễn chủ quan có tính chất áp đặt do động cơ có thành kiến coi “ý kiến khác” là “chống đôi” là “thù địch”. Nhưng đấy là phản ảnh quan điểm của ai?.

-       Của Ban Tuyên huấn ?

-       Hay của Thành ủy Hà Nội?

-       Hay của cơ qua CA?

Vì vậy, nên tính toán đầy đủ, chưa nên vội vàng ý kiến. Anh có liên lạc thì thử hỏi 2 CA hỏi cung anh xem đó là nhận xét kết luận của ai vậy, xem họ trả lời như thế nào?

    

Nếu anh viết thư kiện thông báo sai đó thì cho tôi xem để có thể góp ý gì thêm không nhé

                                                                                                                                                                                                Thân

                                                                               Nhân.