TIN KHẨN

Kính thưa đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước

Bây giờ là ba giờ sáng ngày 3 tháng 2 năm 2010.

Mấy hôm nay do tuổi già, lại trằn trọc suy nghĩ miên man, tôi hầu như thức trắng đêm.

Năm giờ rưỡi đồng hồ nữa ( 8h30 sáng 3 tháng 2 ) nhà giáo Nguyễn Thương Long và kỹ sư Nguyễn Phương Anh phải đến làm việc với công an Hà Nội về tập san Tổ Quốc. Giấy triệu tập thầy Nguyễn Thượng Long ghi rõ “ Để hỏi về chức danh Phó Tổng biên tập tập san Tổ Quốc ”.

Công an đang bao vây quanh nhà tôi. Ai từ nhà tôi đi ra đều bị lôi vào trụ sở Ủy ban Nhân dân xã Trung Văn để khám xét. Sáng hôm kia, luật sư Trần Lâm, nguyên thẩm phán Tòa án Nhân dân Tối cao, 86 tuổi từ nhà tôi đi ra cũng bị gần chục công an lôi vào khám xét, tịch thu mấy chục tờ tập san Tổ Quốc số 80. Sáng hôm qua là thầy giáo Nguyễn Thượng Long và mấy người khác.

Thân phận tôi sẽ ra sao ?

Đã một lần bị bỏ tù ( 1999 ), gần chục lần bị lục soát khám xét nhà cửa tanh bành và bắt đi thẩm vấn. Ngắn là vài buổi, dài là mươi ngày. Rồi bị đem ra phường đấu tố, rồi bị người ta thuê côn đồ mang danh thương binh xông vào nhà chửi bới và đe dọa hành hung ….

Điều vô lý rất đắng cay là mặc dù đã rình rập, săm soi rất gắt gao qua suốt mấy chục năm mà vẫn không thể chính thức quy kết bất cứ tội gì đối với tôi, nhưng họ cứ không chịu buông tha. Họ quan liêu, vô trách nhiệm đến mức đã quản lý lý lịch cán bộ của tôi suốt 57 năm qua mà không chịu bàn định nghiêm túc để khẳng định bản chất con người tôi.

Tôi đã viết hàng nghìn trang chính luận trình bầy những nhận thức, những phẩm bình của tôi đối với các vấn đề chính trị - xã hội, đối với chủ trương, đường lối, chính sách của ĐCSVN ( lưu trong thư viện mạng của tôi: www.nguyenthanhgiang.com ).

Các báo của Đảng đã đăng hàng chục bài xuyên tạc, bịa đăt bôi bẩn tôi. Bảo tôi là con lai, con hoang, bảo tôi ăn bớt tiền của anh em dân chủ để uống rượu ( trong khi từ trẻ đến giờ tôi chưa hề nghiện bất cứ thứ gi ) vv…. Những bài báo ấy gán ghép hết sức tùy tiện cho tôi đủ điều tồi tệ: phản động, gián điệp, chống Nhà nước, phản bội Tổ quốc …. mà không hề đưa ra được bất cứ dẫn liệu chứng cứ nào. ( Bởi nếu có thật thì người ta đã rất hăm hở đưa tôi ra tòa để kết án thật nặng rồi ).

Cũng chưa bài báo nào trên các báo của Đảng dám tranh luận, phê phán một cách cụ thể vào những vấn đề tư tưởng, những ý kiến, những câu chữ trong hàng trăm bài chính luận của tôi. Có chăng, những tư tưởng ấy, những chính kiến, những ý kiến đóng góp của tôi nêu trước năm mười năm thì dần dần về sau báo Đảng mới nói theo những suy tư mang tầm nhìn đúng đắn đó.

Vậy mà họ vẫn nhục mạ, vẫn đầy đọa, khủng bố tinh thần tôi đằng đẵng.

Trong đời tôi thật ra cũng đã có lần man khai trước chính quyền. Đó là lần tôi khai tăng tuổi và uống nước ễnh bụng làm tăng cân để được tuyển vào bộ đội chống Pháp. Suốt hơn nửa thế kỷ tham gia cách mạng không những tôi đã tích cực thực hiện những chủ trương đúng, mà cả những chủ trương sai của Đảng. ( Vì không dính dáng gì đến địa chủ, tư sản nên đang dạy học tôi “ được ” điều động đi làm cải cách ruộng đất … )

Có thể nói tôi đã hăng hái xả thân đóng góp khá tích cưc để xây dựng nên chính quyền này, xây dựng nên cả mấy chiếc ghế cao tót vời cho các ngài lãnh đạo. Điều phản phúc là khi ngồi chễm chệ trên những chiếc ghế đó, vì quá sung sướng, quá thỏa thuê nên chỉ nghe tiếng chuột chạy, chó sủa ở đâu họ cũng hốt hoảng xua quân đi tróc nã chúng tôi một cách rất tàn bạo, rất vô lý.

Trong tù hồi 1999 tôi đã tuỵệt thực 12 ngày. Hiện nay họ vẫn thu giữ của tôi nhiều tài liệu và chiếc máy tính. Mobile của tôi vẫn bị cắt. Nếu rồi đây họ còn tiếp tục xúc phạm tôi thì e tôi không còn có thể chịu đựng nổi nữa. Cảm ơn các đấng anh linh đã cho tôi hưởng đến nay đã 74 tuổi trời. Tôi không còn ân hận, cũng không nuối tiếc gì nhiều nữa mà sẵn sàng bật cháy lên ngọn lửa căm phẫn ngất trời để mọi người nhanh chóng nhìn rõ những bộ mặt, những tâm địa xảo trá bất lương cuả những kẻ bất chấp công lý, đạo lý, đầy đọa mãi nhân dân tôi trong những nối đắng cay, oan khuất trường cửu.

Chiều hôm qua tôi đã có buổi làm việc dài hơn ba tiếng đồng hồ với bà Aude Genet, giám đốc hãng thông tấn Pháp AFP tại Hà Nội. Trả lới các câu hỏi của bà, tôi đã nói khá rõ nhận thức của tôi về các công tích và những ưu khuyết điểm trong đường lối chủ trương của ĐCSVN qua 80 năm và một số vần đề liên quan đến tôi cũng như các nhà dân chủ khác. Kết thúc buổi làm việc, bà đề nghi tôi tiếp tục gửi cho bà những bài viết của tôi và những tin tức cần thiết. Điện thoại cuả bà là: ( 84.4 ) 39 439 150. Mobile là: 0903 411 426. Email là: aude.genet@afp.com.

Nếu có mệnh hệ nào, mong bà con giúp tôi thông báo với bà và các cơ quan thông tấn, báo chí khác để nhiều người cùng biết. Tôi cũng mong bà con tìm mọi cách gửi bản tin này đến tận tay các vị lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Chính phủ, Quốc hội để họ biết và họ phải chịu trách nhiệm trước những gì đã và sẽ xẩy ra với chúng tôi. Chắc chắn họ sẽ không đàn áp được lịch sử, trong khi, con cháu chúng tôi, con cháu quý vị và con cháu họ vẫn sẽ còn chung sống mà lắng nghe nhau, mà phẩm bình và phán xét.

Tôi xin chân thành cảm ơn

Hà Nội 15 tháng 10 năm 2009
Nguyễn Thanh Giang
Số 6 – Tập thể Địa Vật lý Máy bay
Trung Văn – Từ Liêm – Hà Nội
Mobile của con trai, Nguyễn Giang Vũ: 0912 532 616
Mobile của con gái, Nguyễn thị Mai Thủy: 0904 113 501


-----------------------------------------

LỜI CÁO LỖI

Trong bản “ Tin khẩn ” viết lúc 3 giờ đêm 3 tháng 2 năm 2010 tôi có nói: sau buổi làm việc dài hơn 3 tiếng đông hồ, bà Aude Genet – Giám đốc Hàng Thông tấn Pháp AFP tại Hà Nội - có dặn tôi tiếp tục gửi cho bà các bài viết của tôi và những tin tức cần thiết cho bà.

Tình tiết này cũng như mọi tình tiết viết trong bản “ Tin khẩn ” đó là hoàn toàn đúng sự thực.

Tuy nhiên, vì tôi công bố số mobile và địa chỉ Email của bà nên mấy hôm nay nhiều cá nhân và cơ quan goi điện và gửi email hỏi bà ấy nhiều quá về tôi, trong khi bà ấy đang hết sức bận rộn.

( Tôi nghĩ rằng ngoài những cuộc gọi thực sự muốn tìm hiểu sự thực có cả những cuộc gọi nhằm mục điích khiêu khích và gây mối bất hòa trong bà ấy đối với tôi ).

Bà Aude Genet đề nghi tôi nhắn tin tới những địa chỉ mà tôi đã gửi “ Tin khẩn ” xin đừng tiếp tục hỏi bà ấy như tôi đã đề nghị.

Tôi viết “ Lời cáo lỗi này ” với 2 nội dung:

1 – Đề nghị không ai tiếp tục hỏi bà Aude Genet về tôi nữa vì nói chung bà ấy không biết.

2 - Tôi thành thật xin lỗi bà Aude Genet về việc đã công bố địa chỉ email và số mobile của bà mà không hỏi ý kiến trước.