Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam

Độc lập tự do hạnh phúc

==================

 

 

Hà Nội ngày 25 tháng 10 năm 2006

 

                                           Gửi ông Nông Đức Mạnh       

 

Vợ tôi và tôi đã nhiều lần gửi thư cho các ông, phản ánh về việc gia đình tôi bị cắt điện thoại nhưng chúng tôi không hề nhận được phúc đáp nào ! Điều làm chúng tôi phẫn nộ không chỉ ở thái độ miệt thị của các ông mà còn vì đây là một việc làm vừa phi pháp, vừa vô đạo lý, vừa vô lý. Ông hãy thử triệu tập một cuôc họp gồm mấy đại diện các cơ quan như : Công an, Ban Văn hóa Tư tưởng Trung ương, Bộ Ngoại giao, Tổng cục Bưu chính Viễn thông … để nghe báo cáo rồi phân tích xem ý nghĩa của việc cắt điện thoại của những gia đình như chúng tôi là gì ?, cần thiết ở chỗ nào ?, dựa theo điều luật nào ?, có lợi gì ?, có hại gì ?

 

Không đứng về phía người dân chúng tôi, ngay đối với Đảng, với Chính quyền, chắc chắn việc làm này cũng chỉ đem lại hại nhiều hơn lợi hoặc có hại là chính. Đảng và Nhà nước bị mang tiếng là đàn áp một cách cổ lỗ, mông muội trong khi đó không ngăn trở được gì nhiều đối với những hoạt động mà người ta gọi là “ xâm phạm an ninh quốc gia ”. “ Anh em dân chủ ” vẫn trao đổi được những thông tin cần thiết với trong nước, ngoài nước, vẫn thường xuyên trả lời phỏng vấn nước ngoài, các bài viết chỉ trích, lên án công an, thóa mạ chính quyền vẫn xuất hiện đều đăn trên các trang mạng quốc tế ( ngay cả trong trường hợp đang bị đàn áp thường xuyên, khốc liệt như đối với Nguyễn Khắc Toàn, Trần Khải Thanh Thủy, Đỗ Nam Hải … ).  

 

Có chăng, việc cắt điện thoại chỉ làm cho không những riêng người được xem là đối tượng mà cả gia đình người đó thêm bức bối, khó chịu và dấy lên tinh thần chống đối quyết liệt. Việc sử dụng nhiều sim mobai khác nhau cho phép chúng tôi hoàn toàn vẫn có thể giữ những mối liên lạc cần thiết, trong khi đó việc cắt điện thoại chủ yếu chỉ ngăn trở được giao lưu tình cảm cần thiết và vô hại đối với các ông giữa chúng tôi với bạn bè. Vừa qua, một người bạn già trước đây là cấp phó của vợ tôi, là vợ một trung tướng, bà ấy mất nhưng vì không biết số mobile mới nên không thông báo được cho chúng tôi. Những việc ngăn trở tình cảm thiêng liêng kiểu như thế nhất định mang thêm tội cho các ông không chỉ đối với người sống, mà với cả người chết.      

 

Thư này được sao thành ba bản, một bản gửi trực tiếp cho ông, một bản qua ông Chánh Văn phòng Trung ương Đảng, một bản qua ông Tạ Ngọc Tấn – tổng biên tập Tạp chí Cộng Sản. Sở dĩ tôi phải gửi qua ba nơi và tất cả đều bằng thư bảo đảm là để chắc chắn thư này phải đến tay ông ( Nếu không đến tay ông thì hai ông trên và thư ký của ông phải chịu trách nhiệm về những hậu quả xấu do việc dim bức thư này gây ra ).

 

Tôi tin chắc thư này phải đến được tay ông và trông chờ ông hoặc phải bảo được ai đó đã ra lệnh cắt điện thoại của chúng tôi phải sửa sai và nối lại, hoặc phải trả lời chúng tôi bằng văn bản với lời giải thích đủ lý lẽ thuyết phục.

 

Nếu ông vẫn tiếp tục coi khinh chúng tôi, không thèm đả động gì thì chúng tôi buộc sẽ phải đáp trả ông bằng chính thái độ của ông. Dù ông quyền cao chức trong đến mấy nhưng thực tế, không kể quá trình tham gia cách mạng, trình độ học vấn, mà ngay tuổi tác của tôi hơn ông cũng nhắc ông phải biết tôn trọng lễ nghĩa, đạo lý của con người Việt Nam.

 

Nhiều lão thành cách mạng, nhiều trí thức đang có những nhìn nhận, đánh giá không tốt về ông. Một cựu chiến binh lão thành khi được hỏi đã trả lời một nhà báo nước ngioài ( tôi biết cụ thể ) rằng : “ Nông Đức Mạnh là một tổng bí thư mặc complet đẹp nhất trong các tổng bí thư của đảng Cộng sản Việt nam, nhưng cũng là một tổng bí thư vô tích sự nhất”. Nếu qua việc nhỏ này ông cũng không xử lý, không giải quyết nổi thì tôi sẽ tin hoàn toàn vào những nhận xét, đánh giá đó.

 

Thư này để gửi riêng cho ông và chỉ khu biệt vào “ vấn đề cắt điện thoại ”. Tôi sẽ kiên trì chờ đợi cho đến sau hội nghị APEC trước khi quyết định bạch hóa với người đọc trong và ngoài nước một bản viết của tôi về ông, kiểu như thư của cụ Phan Châu Trinh gửi Khải Định.

 

                                                                                   Người viết thư 

 

 

 

                                                                             Nguyến Thanh Giang

                                                               Số nhà 6 – Tập thể Địa Vật lý Máy bay

                                                             Xã Trung Văn – huyện Từ Liêm – Hà Nội